Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Triết lý

"Ngồi lê đôi mách" là gì?

Hình ảnh
Hẳn đâu đó trong cuộc sống bạn đã từng bắt gặp một người hơi rảnh rỗi, chuyên đem chuyện xấu của cô A nói với cô B, đem chuyện cô B nói với anh C, rồi lại nói từ chuyện trong nhà ra ngoài phố, hầu như là những chuyện vặt vãnh, chẳng tốt đẹp gì. Người nghe đôi khi thấy vui, đôi khi thấy chán, song nhìn chung chúng ta không ai muốn kết thân với dạng người này: Chúng ta sợ chuyện riêng tư của mình một ngày nào đó cũng bị họ đem ra mổ xẻ, bàn tán. Nếu bạn đang là một người như thế, hãy chấn chỉnh gấp bởi đó chính là biểu hiện của việc thiếu kỹ năng giao tiếp, đôi khi còn gây ra những tác hại khôn lường. Những người có thói quen ngồi lê đôi mách đa số đều có khiếu nói chuyện. Họ biết cách làm cho câu chuyện trở nên hài hước hay bi thương, biết nhấn nhá đúng chỗ và tập trung vào nhân vật khi cần thiết. Song nhược điểm lớn nhất của họ là không ý thức được điều mình nói có thể gây nhàm chán cho người nghe, ảnh hưởng xấu đến người khác và cả bản thân mình. Với họ, việc kể chuyện này chuyện nọ l...

"ĐỪNG BUỒN NỮA!" - Lời an ủi độc hại

Hình ảnh
Chúng ta đều biết rằng cảm xúc đau buồn thường không đem lại sự thoải mái. Niềm vui mới là điều mà mỗi cá nhân phải theo đuổi mỗi ngày, mỗi giờ. Nhưng ít khi biết được rằng đau buồn cũng là một cảm xúc tích cực. Các nghiên cứu tâm lý đã chỉ ra rằng phạm vi cảm xúc của con người bao hàm nhiều cảm xúc âm tính hơn là dương tính. Chúng ta hoàn toàn có thể liệt kê nhiều cảm xúc âm tính hơn là dương tính. Mặt khác, những cảm xúc âm tính như sợ hãi, nóng giận, xấu hổ hay ghê tởm rất hữu ích vì nó giúp chúng ta nhận biết, phòng tránh và vượt qua các mối đe dọa và những tình huống nguy hiểm. Khi đó, chúng đã trở thành những cảm xúc tích cực. Về cơ bản, lời an ủi "Đừng buồn nữa!" là một câu nói chưa tích cực: 1. Vừa sáo rổng, vừa tạo thêm áp lực: - Người đau buồn cần là "Làm sao để chấp nhận và thoát khỏi đau khổ". Còn bạn, bạn lại đặt thêm yêu cầu cho họ rằng: "Cần phải chấm dứt đau buồn ngay!". Điều này ví như việc ai đó đang thúc giục bạn "bơi đi! bơi đi!...

Gieo hạt trên mỗi bước đi - để lúc nào đó ta vòng lại thì còn có những quả ngon

Hình ảnh
Đọc truyện mà biết được đoạn cuối ngay từ khi khởi đầu thì cụt hứng mất chẳng muốn đọc tiếp. Chuyến đi không biết điểm đến là đời. Đường đời không phải là đường thẳng, mà là đường quanh co ngoằn nghèo, cứ như đường rừng. Đôi khi đi cả chục cây số rồi mới khám phá ra là mình chỉ lại đến ngay điểm khởi hành. Nếu quan sát trẻ em và người già thì ta thấy rất giống nhau, cả hai đều rất yếu về thể xác và cùng quan trọng tình cảm hơn lý luận. Nếu đã biết đời không phải là đường thẳng và ta có thể vòng lại điểm đã qua, thì sao hôm nay trên mỗi bước đi, ta không ném ra vài hạt trái cây, ngũ cốc bên đường, hy vọng là dọc đường sẽ mọc nhiều cây trái, để lúc nào đó ta vòng lại thì có thể đã có sẵn trái ngon chờ đợi. Đi đến đâu gieo hạt giống đến đó, tức là sống hôm nay mà trồng cho ngày mai. Dĩ nhiên, không phải hạt nào cũng lên cây. Nhiều hạt sẽ bị chim ăn, nhiều hạt sẽ chết đi, nhưng sẽ có một ít hạt nầy mầm sinh cây, như thế cũng đã đủ. "GIEO HẠT TRÊN MỖI BƯỚC ĐI" Vậy nên, sống khôn n...