Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tâm sự

Những "chữ hơn" sau 4 năm học Tâm lý học

Hình ảnh
Bước chân vào đại học, cánh cửa tâm lý học mở ra trước mắt tôi như một thế giới mới mẻ. Nơi đây không chỉ ươm mầm tri thức mà còn chắp cánh cho bản thân tôi bứt phá khỏi vỏ bọc nhút nhát, rụt rè. Năm đầu tiên, tôi chìm trong e dè, lo lắng. Giơ tay phát biểu hay thuyết trình trước đám đông là điều tưởng chừng như xa vời. Nhưng rồi, nhờ sự động viên từ thầy cô và bạn bè, từng bước một, tôi đã chiến thắng chính mình. Từ chỗ chỉ dám ngồi suy nghĩ, tôi dần mạnh dạn giơ tay, đứng dậy phát biểu, và giờ đây, tôi thực sự tận hưởng từng tiết dạy, được là chính mình và chia sẻ kiến thức với mọi người. Cô gái với câu cửa miệng "Em sợ", "Lỡ như" ngày nào giờ đã dũng cảm dấn thân vào những thử thách mới. Nhờ tham gia các hoạt động ngoại khóa, tôi đã đảm nhiệm vai trò chủ nhiệm câu lạc bộ, thực hiện đề tài nghiên cứu đầy tự hào. Nhìn lại hành trình đã qua, tôi không khỏi ngạc nhiên bởi sự trưởng thành của bản thân. Mình đã dám bắt đầu cuộc trò chuyện, dám tìm kiếm cơ hội phát triể...

"Choáng ngộp" với các bạn trẻ come out xu hướng tính dục trong lớp sinh viên của tôi!

Hình ảnh
"Là một giảng viên đại học, tôi đã chứng kiến nhiều thay đổi trong sinh viên của mình qua nhiều năm. Tuy nhiên, điều khiến tôi ấn tượng nhất trong thời gian gần đây là sự gia tăng số lượng sinh viên come out xu hướng tính dục của họ trong lớp học."  - Một giảng viên Đại học gửi bài về tamlyhoc.org

Thể hiện cảm xúc trên TikTok sao cho đúng?

Hình ảnh
Cảm xúc thường được liên kết với trải nghiệm một cách chặt chẽ, khiến cho các kí ức đó trở nên đặc biệt và khó quên. Nếu một trải nghiệm đem lại cho bạn cảm giác vui vẻ, hạnh phúc hoặc sợ hãi mạnh mẽ, cảm xúc đó có thể tạo ra một kí ức đậm nét và khó quên. 

Tạo thiện cảm bằng các giác quan trong giao tiếp

Hình ảnh
Chắc chắn bạn đã được nghe rằng: Trong môi trường công sở thì việc giao tiếp khéo léo và chiếm được thiện cảm của đồng nghiệp là một vấn đề rất quan trọng. Bởi lẽ bạn không thể một mình tạo nên thành công mà cần phải có sự giúp đỡ, ủng hộ từ sếp, đồng nghiệp, bạn bè hoặc những ai có liên quan đến công việc của bạn. Và chắc chắn rằng bạn cũng được nghe về những "bí kíp" tạo thiện cảm trong mắt người khác, nhưng đâu đó những giải pháp kia thường là lý luận, lý thuyết suôn hoặc khó thực hiện. Hôm nay, Toản sẽ giới thiệu với bạn một số cách cơ bản để Tạo thiện cảm trong giao tiếp đặc biệt là tạo được Ấn tượng ban đầu một cách hiệu quả nhất từ góc độ Tâm lý. Khi giao tiếp tất cả giác quan đều tham gia Hầu hết giác quan của ta đều tham gia vào quá trình giao tiếp. Hoạt động nhiều nhất là mắt và tai, ít hơn là mũi, da và lưỡi. Cụ thể: - Mắt: Chúng ta thường đánh giá người khác thông qua những cái nhìn ban đầu. Đó là quan sát bề ngoài (mặt mũi, tóc tai, quần áo, phụ kiện,...) đến nhữ...

"Ngồi lê đôi mách" là gì?

Hình ảnh
Hẳn đâu đó trong cuộc sống bạn đã từng bắt gặp một người hơi rảnh rỗi, chuyên đem chuyện xấu của cô A nói với cô B, đem chuyện cô B nói với anh C, rồi lại nói từ chuyện trong nhà ra ngoài phố, hầu như là những chuyện vặt vãnh, chẳng tốt đẹp gì. Người nghe đôi khi thấy vui, đôi khi thấy chán, song nhìn chung chúng ta không ai muốn kết thân với dạng người này: Chúng ta sợ chuyện riêng tư của mình một ngày nào đó cũng bị họ đem ra mổ xẻ, bàn tán. Nếu bạn đang là một người như thế, hãy chấn chỉnh gấp bởi đó chính là biểu hiện của việc thiếu kỹ năng giao tiếp, đôi khi còn gây ra những tác hại khôn lường. Những người có thói quen ngồi lê đôi mách đa số đều có khiếu nói chuyện. Họ biết cách làm cho câu chuyện trở nên hài hước hay bi thương, biết nhấn nhá đúng chỗ và tập trung vào nhân vật khi cần thiết. Song nhược điểm lớn nhất của họ là không ý thức được điều mình nói có thể gây nhàm chán cho người nghe, ảnh hưởng xấu đến người khác và cả bản thân mình. Với họ, việc kể chuyện này chuyện nọ l...

"ĐỪNG BUỒN NỮA!" - Lời an ủi độc hại

Hình ảnh
Chúng ta đều biết rằng cảm xúc đau buồn thường không đem lại sự thoải mái. Niềm vui mới là điều mà mỗi cá nhân phải theo đuổi mỗi ngày, mỗi giờ. Nhưng ít khi biết được rằng đau buồn cũng là một cảm xúc tích cực. Các nghiên cứu tâm lý đã chỉ ra rằng phạm vi cảm xúc của con người bao hàm nhiều cảm xúc âm tính hơn là dương tính. Chúng ta hoàn toàn có thể liệt kê nhiều cảm xúc âm tính hơn là dương tính. Mặt khác, những cảm xúc âm tính như sợ hãi, nóng giận, xấu hổ hay ghê tởm rất hữu ích vì nó giúp chúng ta nhận biết, phòng tránh và vượt qua các mối đe dọa và những tình huống nguy hiểm. Khi đó, chúng đã trở thành những cảm xúc tích cực. Về cơ bản, lời an ủi "Đừng buồn nữa!" là một câu nói chưa tích cực: 1. Vừa sáo rổng, vừa tạo thêm áp lực: - Người đau buồn cần là "Làm sao để chấp nhận và thoát khỏi đau khổ". Còn bạn, bạn lại đặt thêm yêu cầu cho họ rằng: "Cần phải chấm dứt đau buồn ngay!". Điều này ví như việc ai đó đang thúc giục bạn "bơi đi! bơi đi!...

Gieo hạt trên mỗi bước đi - để lúc nào đó ta vòng lại thì còn có những quả ngon

Hình ảnh
Đọc truyện mà biết được đoạn cuối ngay từ khi khởi đầu thì cụt hứng mất chẳng muốn đọc tiếp. Chuyến đi không biết điểm đến là đời. Đường đời không phải là đường thẳng, mà là đường quanh co ngoằn nghèo, cứ như đường rừng. Đôi khi đi cả chục cây số rồi mới khám phá ra là mình chỉ lại đến ngay điểm khởi hành. Nếu quan sát trẻ em và người già thì ta thấy rất giống nhau, cả hai đều rất yếu về thể xác và cùng quan trọng tình cảm hơn lý luận. Nếu đã biết đời không phải là đường thẳng và ta có thể vòng lại điểm đã qua, thì sao hôm nay trên mỗi bước đi, ta không ném ra vài hạt trái cây, ngũ cốc bên đường, hy vọng là dọc đường sẽ mọc nhiều cây trái, để lúc nào đó ta vòng lại thì có thể đã có sẵn trái ngon chờ đợi. Đi đến đâu gieo hạt giống đến đó, tức là sống hôm nay mà trồng cho ngày mai. Dĩ nhiên, không phải hạt nào cũng lên cây. Nhiều hạt sẽ bị chim ăn, nhiều hạt sẽ chết đi, nhưng sẽ có một ít hạt nầy mầm sinh cây, như thế cũng đã đủ. "GIEO HẠT TRÊN MỖI BƯỚC ĐI" Vậy nên, sống khôn n...

Chúng ta luôn muốn nhiều thứ, nhưng thực sự cần thì không nhiều!

Hình ảnh
  Đã từ rất lâu kể từ những ngày tháng dài tự dằn vặt⁽¹⁾ bản thân về những lần vấp ngã trong học tập, gia đình và các mối quan hệ. Những cảm giác ân hận, nuối tiếc và tội lỗi mảnh liệt của nhũng năm đầu tuổi sinh viên ấy chưa bao giờ thôi nguôi ngoai ⁽²⁾  trong suy nghĩ của tôi. Đó là những ngày tháng đầu của cuộc sống sinh viên nơi đô thị nhộn nhịp của một chàng trai chân chất, quê mùa với mong ước đổi đời. Ước muốn của chàng trai 19 tuổi ấy chính là thoát khỏi cái nghèo, cái khổ, sự thiếu thốn, cái chân đất quê mùa bám đầy phèn vàng nước mặn. Trước sự cám dỗ của những thứ xa hoa ⁽ ³⁾ trán lệ ở “miền đất hứa”, tôi đã từng rất thèm khát và lập cho mình nhiều kế hoạch để thực hiện ước muốn của mình. Những ngày tháng túng thiếu ở trong khu nhà trọ làm tôi bắt đầu thấm thía giá trị của đồng tiền, nếm trải sự khổ sở khi không thiếu hụt và dần dần chuyển mình thành con thoi quay cuồn với những “tờ giấy màu in số”. Tôi bắt đầu chểnh mảng việc học tập, lao vào các công việc từ bưng...